Monday, October 1, 2007

Trên Đường Về

Hôm trước đi xe "dù" về quê. Không chợp mắt được nên buộc lòng phải dòm ra "ngắm" cảnh hai bên đường. Ngỡ ngàng thấy cảnh đồng ruộng mênh mông ngút ngàn quen thuộc đã bị che khuất gần hết bằng toàn là nhà và nhà, hầu hết mới toe. Màu xanh rì của lúa mà mình rất thích giờ thay bằng những mảng màu xanh đỏ tím vàng loè loẹt của những ngôi nhà cao thấp lộn xộn mà chủ nhân chắc có mắt thẩm mĩ của mấy bé mẫu giáo.

Cái đầu dân học kinh tế tự bào chữa ờ, thì người ta được đền bù giải toả, có tiền xây mới nhà cửa cho khang trang, chứ chẳng lẽ sống mãi trong những căn nhà lối xưa dung dị, nhỏ nhắn và "quê mùa"? Với lại, có mặt tiền ngon lành thế này còn gắn bó với nghề nông làm gì cho cực, mở tiệm buôn bán này nọ để đổi đời có hơn không? Chẳng phải đã được học là tương lai đất nước không nên gắn chặt với nông lâm nghiệp nữa, phải hướng đến công nghiệp, dịch vụ đó sao?

Rồi cũng cái đầu dân kinh tế cà chớn chuyên nói nước đôi cãi lại, thế còn bản sắc làng xóm giờ phai nhạt, nông thôn đầy rẫy tệ nạn du nhập từ thành thị, không còn trong lành khoáng đạt như xưa thì sao? Tình làng nghĩa xóm, anh em bà con gì cũng dẹp qua một bên để tham gia xung đột chia xẻ tranh giành đất ông bà nhằm hưởng lợi từ đền bù, từ giá đất tăng, như thế mà coi được à?

Ờ thì trong kinh tế, cái gì cũng có costs và benefits, nôm na là được mất, phải chịu chứ sao? Coi như phải hi sinh chút đỉnh thì mới phát triển kinh tế, giàu lên, "văn minh" lên chớ!

Lí lẽ này nghe cũng xuôi tai, nhưng sao nhìn hai bên đường, lòng vẫn bùi ngùi tiếc một chút gì chất phác thân thương...

No comments: